Tập 84 THẬP THIỆN LÀ CĂN NGUYÊN CỦA HUỆ MỆNH 10/6/2020
Được rồi, hôm nay chúng ta tiếp tục nói về “Bạch Thoại Phật Pháp”.
Lần trước chúng ta nói về Thập Thiện, hôm nay chúng ta tiếp tục nói về Thập Ác bao gồm: sát, trộm, dâm, vọng, khởi ngữ, ác khẩu, hai lưỡi, ghen tị, oán hận hại, tâm mang tà kiến. Trên thực tế đây chính là những gì mọi người quen thuộc, sát, trộm, dâm, vọng ngôn (nghĩa là vọng ngữ), khởi ngữ, ác khẩu, hai lưỡi (nghĩa là đâm thọc ly gián, gây chia rẽ), ghen tị, sân oán (nghĩa là hận), tâm mang tà kiến. Đối với người khác có ý nghĩ không tốt, kỳ thực đây cũng là có tội, nếu người ta rất tốt, quý vị nghĩ người ta không tốt, vậy thì nếu có tà kiến này là đã phạm tội rồi. Trước đây mọi người căn bản không biết, cho rằng: “Tôi có ý kiến về anh ấy”. Nếu cái nhìn này đúng thì quý vị sẽ không phạm tà kiến. Nếu hôm nay quý vị có cái nhìn sai về người khác, vậy thì quý vị đang làm tổn thương người khác và quý vị đang phạm tà kiến.
Nghiệp báo của việc sát sinh là mạng sống ngắn ngủi. Có một số người mạng sống rất ngắn, do sát nghiệp đời trước của họ và cộng thêm sát nghiệp đời này, nên thọ mạng của họ đặc biệt ngắn. Sau này quý vị chỉ cần thấy ai đó ra đi khi còn trẻ, vậy thì người đó chắc hẳn đã có nghiệp sát, bởi vì đây là quả nghiệp của thọ mạng cực ngắn chiêu cảm.
Nếu lấy đồ của người khác mà không có sự đồng ý của họ thì đó là chiếm giữ, là trộm cắp. Mọi người có biết quả báo của tội trộm cắp là gì không? Là nghèo hèn và một đời nghèo khổ. Nghèo cả đời, có muốn giàu cũng không phát tài được. Mọi người thấy đấy, một số em học sinh khi còn nhỏ đã thích trộm đồ của người khác, như bút chì, những thứ rất nhỏ phải vậy không? Như lấy một cục tẩy, nhìn xem trong túi của ai đó có gì rồi lấy trộm thước dây. Quý vị phải biết rằng làm như thế khi lớn lên mọi việc sẽ không suôn sẻ và sẽ không kiếm được tiền. Đây chính là quả báo. Vì vậy, không được ăn cắp tài sản của người khác.
Không được làm những việc mà không có sự đồng ý của người khác, rất nhiều người đều không biết điều này.
Dâm dục mãnh liệt là nhân, nếu hôm nay quý vị lăng nhăng và là kẻ háo sắc, ham muốn vô cùng mãnh liệt (dục vọng vô cùng mạnh mẽ), sẽ dẫn đến người mà quý vị thích hoặc là bạn đời, hoặc là bạn bè sẽ không chung thủy với quý vị. Vậy nên hãy nhìn mà xem, một người suốt ngày có ý nghĩ dâm dục thì bạn đời, vợ chồng hay bạn bè sẽ không mấy chung thành với họ. Hơn nữa họ sẽ không có suy nghĩ khiết tịnh, chắc chắn sẽ sai lệch.
Người thích nói dối (người suốt ngày nói dối), ngoài việc người khác căm ghét họ, còn có một loại báo ứng về thân thể. Bồ Tát nói, loại báo ứng này là hôi miệng, khẩu khí thối uế, quanh năm hôi miệng. Chúng ta thường nói hôi miệng đôi khi là do tình trạng đường tiêu hóa không tốt hoặc đánh răng không kỹ, có thể có một số lý do dẫn đến việc này, nhưng nếu như luôn có mùi hôi, thì quý vị phải cẩn thận, đây là có vấn đề rồi.
Thường xuyên nói khởi ngữ, ngôn ngữ không bình thường, nói lung tung, thì vùng đất nơi lớn lên sẽ không bằng phẳng. Nếu đất không bằng phẳng, sẽ làm cho tâm thái của người sống ở nói đó bị ảnh hưởng, loại địa phương này nói chung sẽ không giàu có lắm.
Về nghiệp nhân của hai lưỡi, một người nếu như hai lưỡi - đâm thọc ly gián hai bên, thì dẫn đến họ làm bất cứ chuyện gì cũng sẽ gặp phiền não và “gai nhọn”, nghĩa là sẽ có trở ngại. Lấy một ví dụ đơn giản, người thường xuyên gây xích mích chia rẽ sẽ không có chướng ngại trong công ty sao? Họ không có phiền não sao? Người khác sẽ không nhìn ra sao? Cho nên làm như vậy rất ngu ngốc, gây xích mích chia rẽ đến cuối cùng bị người ta phát hiện, người chịu thiệt vẫn chính là mình. Vậy nên không nên gây chia rẽ.
Ác khẩu, nghĩa là mắng chửi người. Nguyên nhân mắng chửi người chính là giữa hai người với nhau vì ngôn ngữ, khái niệm, tư duy bất đồng, không có giao tiếp thiện lương tốt đẹp. Vậy nên người ác khẩu sẽ không được người khác hiểu họ. Người suốt ngày thích mắng chửi người sẽ không gặp được thầy tốt bạn hiền. Quý vị nghĩ xem có phải như vậy không? Nếu một người suốt ngày mắng chửi người, động một chút là không nói đạo lý, thì làm sao có người tốt kết giao bằng hữu với họ?
Còn có một loại người có lòng đố kỵ nặng nề. Người lòng đố kỵ nặng nề sẽ dẫn đến họ làm chuyện gì cũng không đạt được thành quả viên mãn. Trước đây từ nông thôn mà nói, sẽ không được mùa ngũ cốc, loại tâm tính này sẽ không dẫn đến mùa màng bội thu về mọi mặt. Ví dụ như nhà quý vị vừa trồng ngô, rồi trồng lúa, lại trồng rau, không phải tất cả đều được mùa, luôn luôn có một hai loại không được mùa. Dùng lời hiện tại mà nói, người ghen tị với người khác sẽ không đạt được thành quả viên mãn.
Tâm oán thù, hận người khác, tâm trí sẽ hình thành loại khái niệm giận dữ và ác niệm. Bởi vì quý vị hận rồi, nên sẽ tức giận, sau đó càng ghét, thì môi trường xung quanh càng tồi tệ, càng tệ quý vị càng hận, hận càng về sau, hoàn cảnh xung quanh chính là nguyên nhân khiến quý vị không có một việc nào có thể thuận lợi. Vì vậy, những người thường hay hận người khác, môi trường xung quanh nhất định sẽ không tốt.
Quả báo tà kiến, ngoại trừ tà tri tà kiến, không chính niệm, không chính kiến mà Sư phụ vừa mới nói với mọi người, thật ra người tà tri tà kiến vào những năm cuối đời, sẽ tự nhiên sinh ra trong tám đại địa ngục. Nghĩa là quanh năm suốt tháng tà tri tà kiến, không chính kiến, họ sẽ bị đọa vào địa ngục. Cho nên mọi người hãy nghĩ xem, tà tri tà kiến đáng sợ cỡ nào. Có nghĩa là rõ ràng người này là người tốt thì quý vị coi người đó là người xấu. Rõ ràng người này là người xấu thì quý vị nói đó là người tốt. Sự hiểu biết về Phật Pháp, rõ ràng người khác
nói là đúng, nhưng quý vị bẻ cong lại nói. Sư phụ đưa ra một ví dụ để mọi người có thể hiểu rõ hơn. Quý vị đi thuyết phục người ta ăn chay, đừng sát sinh, họ hỏi: “Cây thực vật có sự sống hay không?” “Có, thực vật cũng có sự sống vậy” “Rau xanh củ cải bạn đừng ăn luôn đi, chúng cũng đau vậy, sao bạn giết chúng, ăn chúng?” Loại này gọi là tà tri tà kiến, người dùng loại ngôn ngữ này để chống lại chính tri chính kiến, sẽ bị đọa địa ngục, họ tìm ra lý do không thiết thực, hoặc dùng một khái niệm khác để thay thế hay bác bỏ một tư tưởng đúng đắn. Đó là “cái thấy” dẫn đến đọa địa ngục, bởi vì bản thân họ hoàn toàn bị đảo lộn giữa đúng và sai.
Chúng sanh vì tạo ra mười nghiệp ác mà Sư phụ vừa nói (tạo là đã làm rất nhiều rồi). Vừa nãy Sư phụ nói mười nghiệp ác, mọi người có phải đã tạo ra rất nhiều rồi không?) dẫn đến hoàn cảnh nơi sinh ra khắc nghiệt. Thử nghĩ xem, quý vị ghen tị với người khác, sân hận người khác, ác khẩu, hai lưỡi, hoàn cảnh này có tốt cho quý vị không? Quý vị đã tạo ra nhiều nghiệp như vậy, liệu người khác có thích quý vị không? Quý vị đi đến đâu, người ta sẽ bỏ rơi quý vị đến đó. Nếu quý vị đã tạo ra mười nghiệp ác này thì môi trường sống của quý vị chắc chắn không tốt, nên ngày nào quý vị cũng sống một cuộc sống bất mãn, chưa nói đến ai cũng phải chịu quả báo xấu do thân xác gây ra. Quý vị nghĩ xem, trên cơ thể quý vị vẫn còn rất nhiều cảm giác không thoải mái, quý vị nói: “Tôi không tham sân si, tôi không oán giận, nhưng tại sao thân tôi lại cảm thấy đau đớn?” Đó là quả báo xấu do thân xác gây ra, là quả báo xấu do những việc xấu mà quý vị đã làm ở kiếp trước gây ra. Nên đức Phật đã nói với mọi người rằng: “Này các Tỳ kheo, nên từ bỏ mười pháp ác, tu hành mười pháp thiện”. Mọi người đều rất cảm động khi nghe Đức Phật nói những lời thân thiết như vậy. Mặc dù đó là những thứ nhỏ nhặt trong cuộc sống của chúng ta, nhưng trên thực tế, mọi người đều phải tuân theo. Những sai lầm của một người được hình thành từ thời thơ ấu, và lòng tốt của một người cũng được hình thành từ mỗi điều nhỏ nhặt, vì
vậy hãy để chúng học tốt ngay từ khi còn nhỏ. Khi ấy, sau khi các Tỳ kheo nghe được lời khai thị của Đức Phật, mọi người đều tràn đầy Pháp hỷ.
Vừa rồi nói với mọi người về Thập Ác. Lần trước đã nói về Thập Thiện và Thập Niệm. Điều vừa nói với mọi người hôm nay là trong kinh Phật “Kinh Tứ Thập Nhị Chương” đã từng nói “mười việc như vậy không thuận với Thánh đạo, gọi là mười hạnh ác”, đó là mười sự việc vừa mới nói trên là không thuận theo Thánh đạo. Thế nào là Thánh đạo, thế nào là Thánh nhân, thế nào là Thánh? Ngày xưa chữ “Thánh”《聖》, có nhĩ(耳)bên trái và khẩu(口)bên phải, nếu quý vị nghe tốt, nói tốt, thì quý vị sẽ có được “vương” (王)
Từ mắt, tai, mũi, lưỡi, thân và ý, tức là quý vị sẽ là một vị Thánh nhân. Vì vậy, giữa người với người khác nhau, tức là những gì họ nghe và nói ra đều không giống với người khác, đó chính là vua của loài người. Vì vậy, phải hiểu rằng “mười việc như vậy không thuận với Thánh đạo, gọi là mười hạnh ác”. gọi là mười pháp ác, tức là mười ác hạnh. “Thị ác nhược chỉ”, nghĩa là nếu dừng lại tất cả mười ác pháp này và làm cho chúng không hoạt động nữa thì gọi là “Thập thiện hành nhĩ”, tức là Thập thiện hành. Vì vậy, trong mười ác nghiệp và mười thiện nghiệp, chỉ cần ngăn chặn các ác nghiệp thì sẽ trở thành người có mười thiện đó là Thánh nhân.
Mục đích tối hậu của sự tu tập của chúng ta là gì? Chính là nhập Bồ Đề Niết Bàn. Là ý nghĩa gì? Mục đích tối thượng của chúng ta là có trí tuệ, hiểu biết vô ngã, vô chúng sinh tướng, vô thọ giả tướng, vô nhân tướng, vô ngã tướng, nghĩa là hiểu được Niết-bàn, nghĩa là đã triệt ngộ (là sự giác ngộ hoàn toàn). Vì vậy, quý vị không thể hiểu được mục đích và sự giác ngộ trọn vẹn khi đến thế giới này, thì quý vị không thể làm tốt mọi việc nhỏ nhặt trên thế giới này. Khi xây nhà mỗi một viên gạch không được đặt lệch, vì nếu đặt viên gạch nào lệch, ngôi nhà sẽ đổ khi đã xây rất cao. Vì vậy, trong giới Phật giáo thường có câu nói: “Vạn trượng cao lầu bình địa khởi”. Hôm nay quý vị có thể lên được thượng
thiên, về sau có tu thành Chánh đẳng Chánh giác hoặc vô thượng Chánh đẳng Chánh giác, chính là dựa trên mỗi lời nói và hành động hiện tại của quý vị để đạt được “phụng hành thập thiện, không tạo thập ác làm nền tảng” của Bồ Tát.
Mười điều ác và mười điều thiện đối với chúng ta mà nói thật khó biết bao. Xem ra ai cũng biết nói “không nên trộm, tôi đâu có trộm”. Nếu cứ lấy đồ của người khác mà không nói cho họ biết thì có gọi là ăn trộm không? Vì khi lấy quý vị không có cảm giác. Quý vị có thể thành Phật nếu quý vị cứ gieo rắc sự chia rẽ một cách tùy tiện không? Còn miệng lưỡi xấu xa của quý vị thì sao? Chửi mắng người thì sao? Mỉa mai người khác thì sao? Quý vị nói lời thêu dệt thì sao? … Tất cả thân khẩu ý này đều phải giống như Phật. Vậy nên phải giác chiếu, luôn luôn giác chiếu – nghĩa là phải giác ngộ và quán chiếu bản thân. Quán chiếu gì? Quán chiếu ngũ uẩn giai không. Đừng có những suy nghĩ xấu, đừng có các loại suy nghĩ xấu trong tâm. Phải tự kiểm điểm và xem xét lại chính mình, không để bất kỳ ý nghĩ hay nghiệt chướng dư thừa cặn bã nào còn sót lại trên người hay lưu lại trong tâm mọi lúc, thì quý vị sẽ thanh tịnh vô ngại.