Tập 81 THẬP NIỆM PHÁP (1) 6/6/2020
Được rồi, hôm nay Đài trưởng sẽ giảng cho đại chúng nghe về thập niệm Pháp (10 niệm Pháp).
Trước đây, khi Đức Phật hoằng hóa Phật giáo tại Kỳ Thụ Cấp Cô Độ Viên nước Xá Vệ (khi Ngài hoằng dương Phật pháp), Đức Phật có lần khai thị cho các Tỳ kheo: Nếu có người tu thập thiện pháp thì tương lai sẽ được vãng sinh lên thiên thượng. Nếu người phạm vào thập ác pháp thì sẽ đọa vào ác thú (tức là bị đọa vào ba đường ác ở dưới). Nếu thiện tu thập niệm pháp thì có thể chứng nhập được cảnh giới Niết-bàn. Hãy ghi nhớ, nói về ba điểm: nếu quý vị phụng hành Thập thiện pháp, quý vị có thể được tái sinh lên thiên thượng. Nếu tạo tác Thập ác pháp, quý vị sẽ rơi vào ba đường ác. Nếu quý vị tu Thập niệm pháp, quý vị có thể chứng nhập cảnh giới Niết-bàn. Đây là cảnh giới cao.
Tạo tác mười loại ác pháp nào sẽ bị đọa lạc đến ác thú? Nói đơn giản với mọi người một chút, mười ác pháp trên thực tế chính là: sát sinh, trộm cắp tài vật của người khác, tà dâm phóng đãng, nói vọng ngữ, khởi ngữ, ác khẩu (ngôn ngữ thô bạo mắng chửi người), hai lưỡi (đâm thọc ly gián), trong lòng thường sinh khởi đố kỵ với người khác, sân não (hận người khác), hưng khởi tà kiến (thường xuyên có tà kiến, thường xuyên nhìn không thuận mắt với người này, nói sai với người kia, có ý nghĩ sai lầm về người khác), sau đó tạo ra mười loại ác hạnh trên, vậy tương lai nhất định sẽ bị đọa lạc trong ba đường ác đạo: súc sinh đạo, ngạ quỷ đạo và địa ngục đạo.
Vậy làm thế nào tu Thập thiện pháp để được lên thiên? Thực ra, nó hoàn toàn trái ngược với các ác pháp.
Thân nghiệp phải thanh tịnh, thân không được tạo nghiệt, không tạo ác nghiệp, chẳng hạn, nếu nghề nghiệp không phải là nghề hạ lưu hay nghề sát, trộm, dâm, vọng và không làm hại người khác như: không sát sinh, không trộm cắp, không
tà dâm. Đây đều là thân nghiệp, phải sạch sẽ. Nếu một người phạm tội tà dâm thì trên thân thể liền tạo ra tà ác, nghĩa là thân đã không trong sạch.
Khẩu nghiệp phải thanh tịnh. Chúng ta thường nói: “Bạn nói chuyện miệng sạch sẽ một chút”, thực ra chính là: không vọng ngữ, không khởi ngữ, không ác khẩu, không hai lưỡi. Nói hai lưỡi nghĩa là gieo rắc bất hòa, làm người khác không vui, có ý kiến chống lại họ, hoặc quý vị khiêu khích đối phương để họ có ý kiến chống lại mình. Nói vọng ngữ là nói dối. Không nên chửi mắng. Đây đều là các vấn đề thanh tịnh của khẩu nghiệp.
Bất luận làm việc gì, “tam nghiệp” cũng phải trong sạch. Một điều nữa là ý nghiệp phải thanh tịnh. Ý nghiệp là đối phương không nhìn thấy được, bởi vì rất nhiều ý niệm của quý vị đối phương không nhìn thấy được, vậy thì quý vị phải giữ tốt tâm của mình. Thứ nhất, tuy người khác không nhìn thấy, nhưng trong tâm quý vị không được có đố kỵ, không được có oán hận. Hận thì người khác không nhìn thấy được, vì ngoài mặt quý vị có thể cười nhưng thực ra trong lòng quý vị hận vô cùng. Và còn đố kỵ người khác, người ta không thể nhìn thấy được, nhưng trong lòng quý vị thật khổ sở, thật thống khổ. Còn có một điều nữa là hãy tránh xa tà kiến. Tránh xa tà kiến là gì? Quý vị không thể làm theo nó với quan điểm sai lầm. Ví dụ, nếu ai đó nói rằng mọi người đều làm việc này, “Tại sao tôi không thể làm được?”, thì quý vị phải tránh xa tà kiến, bởi vì việc mà mọi người đều làm không nhất định là việc tốt, hiện nay mỗi người trên thế giới này đều tham sân si, nếu quý vị không tham, thì quý vị sẽ không rơi vào tà kiến, vì quý vị biết điều này là không tốt. Nếu quý vị có thể tu được mười thiện pháp này ngay bây giờ, thì quý vị sẽ được tái sinh lên thiên vào cuối đời.
Tiếp theo, Đài trưởng muốn tập trung vào việc giảng với mọi người về tu hành Thập pháp - tức là Thập niệm pháp, tương lai có thể chứng nhập Niết-bàn. Đây là một cảnh giới cao hơn, và nó không phải là nghiệp vọng ngữ, trộm cắp hay sát nghiệp thông thường nữa – những nghiệp này chúng ta đều nghe hiểu được,
nhưng làm sao chúng ta có thể “thập niệm” để chứng nhập Niết-bàn đây? Đây là điều quan trọng mà Sư phụ muốn nói với mọi người ngày hôm nay.
Trước hết tìm hiểu một chút về thập niệm là mười niệm nào: Niệm Phật, Niệm Pháp, Niệm Tỳ Kheo Tăng, Niệm Thiên, Niệm Giới, Niệm Thí, Niệm Xử Tịch Tĩnh, Niệm Xuất Nhập Tức, Niệm Thân, Niệm Tử. Chúng ta nên hiểu rằng khi nghĩ đến điều đó, lúc nào cũng suy nghĩ đến phải thoát ly và sanh ra ở cõi Trời, nói cách khác những ý niệm bình thường của chúng ta, hết ý niệm này đến ý niệm khác, chính là phải thoát ra khỏi Hồng Trần, thoát ra khỏi các loại ý niệm xấu của mình trên thế gian này, thì quý vị có thể được sinh ra ở cõi Trời. Nếu như quý vị còn giữ những ý niệm không tốt này, thì có thể sẽ tạo ra Nhân đọa vào ba đường ác, cho nên chúng ta phải phụng hành thiện tu. Mọi người biết, tu tâm cũng có ác tu, ác tu là gì? Tu lệch rồi, sau khi học được niệm kinh và tu tâm thì đi nguyền rủa người khác, dùng các loại phương pháp không tốt để đố kỵ người ta, bỏ bùa ngải người ta, những điều này khiến chúng ta không thể có được giải thoát. Cho nên chứng Niết-bàn phải có Thập niệm pháp.
Thứ nhất là niệm Phật. Luôn luôn ghi nhớ trong tâm Đức Phật thật vĩ đại, để lại cho nhân gian chúng ta biết bao thiện niệm, thiện đức, để chúng ta nổ lực thật nhiều, nỗ lực này chính là Công, và dùng phẩm chất đạo đức của bản thân chính là Đức, như vậy quý vị thường xuyên nghĩ đến “Tôi phải cố gắng để tinh tấn (tức là “Công”), dùng đạo đức trong bổn tánh của mình để làm nhiều việc, bởi vì đây chính là Phật”, nên quý vị liền có công đức, nếu có công đức thì quý vị chính là học tập ở Phật. Tấm gương của Phật chính là để cho chúng ta hiểu được nên dùng tâm ban đầu như thế nào để hoàn thiện nhân cách cao quý của mình, sau đó mới có thể xuất ly lục đạo, tiến nhập Niết-bàn. Chúng ta coi việc thành Phật làm mục tiêu của cuộc đời, khi chúng ta tu hành ở nhân gian, đầu tiên phải nghĩ đến “Tôi sẽ tu tâm để thành Phật trong đời này, và tôi nhất định phải thành Phật”. Rốt cuộc quý vị muốn gì khi tu Phật học Phật? Là để thành Phật. Nếu như không thể thành Phật, thì quý vị tu tâm gì? Niệm Phật mà chúng ta thường
nói đến, thực chất là nhớ về đạo lý của Phật, chính là mỗi một ý niệm đều phải nghĩ đến: Đạo lý của Phật thật sâu rộng, đạo lý của Phật thật vĩ đại, đạo lý của Phật chính là ngọn đèn chỉ đường giúp chúng ta thoát ly sáu cõi. Chúng ta cần phải học lý của Phật, còn phải học tướng của Phật. Tướng là gì? Quý vị hãy nhìn các vị Bồ Tát và chư Phật đứng đó, có trang nghiêm không? “Tướng hảo quang minh dĩ tự nghiêm”, đúng không? Quý vị hãy nhìn xem con người chúng ta, khuôn mặt của chúng ta khi tức giận, hung dữ như thế nào khi tràn đầy hận thù, chúng ta nhìn người khác với vẻ ghê tởm như thế nào. Đố kỵ người khác với dáng vẻ của ngũ quan nhăn nhúm lại, những điều này không thể trở thành Phật tướng. Vậy nên học Phật niệm Phật, phải niệm đạo lý của Phật, niệm tướng của Phật, thì quý vị sẽ không làm hành động “nháy mắt ra hiệu” rồi. Có một số người khi nói chuyện thích nháy mắt ra hiệu với người khác, có người nói chuyện hay có bộ dáng là lạ (trong cuộc sống đều có), có người thích nhìn trái nhìn phải, loại này đều thuộc về Tướng. Đây chính là điều thứ nhất của cảnh giới niệm Phật. Nếu như vậy, thì đạo lý, tướng và cảnh giới chính là cảnh giới Thể - Giai - Dùng mà Phật pháp giới nói đến và được dùng trong cuộc sống của chúng ta. Một người nhiễm Hồng Trần, một người phàm phu, khi họ niệm Phật, trong đầu một bên nghĩ đến Phật, một bên tạp niệm tán loạn, hoàn toàn không dừng lại được, dù có quỳ trước Phật nhưng trong đầu họ đều có tạp niệm tứ tung. Nếu quý vị có thể làm được tịnh tâm niệm Phật, tâm trong sạch, tâm thuần khiết, vậy thì quý vị chính là đang trong nhất niệm, một ý niệm nghĩ đến Phật thôi, thì tướng mạo cũng đoan trang rồi và lời quý vị nói ra câu nào cũng là đạo. Tiếp theo đó chứng đến Thánh vị, cũng có nghĩa là cảnh giới của quý vị đã đến vị trí của Phật rồi, đó chính là quả vị của quý vị. Đây là điều thứ nhất, niệm Phật.
Thứ hai là niệm Pháp. Pháp là gì? Pháp chính là đạo lý của Phật pháp, ví dụ như Phật pháp Đại Thừa, Phật pháp Tiểu Thừa đều có kinh văn, những kinh văn này đều là đạo lý, chính là Phật lý. Cho nên quý vị cần phải niệm Pháp, chính là
trong đầu thường xuyên phải nghĩ đến Pháp của Phật. Cái gì gọi là niệm Pháp? Nghĩa là đem tất cả các Pháp theo như lời Phật dạy nhớ mãi ở trong tâm. Sư phụ đưa ra một ví dụ đơn giản, Phật nói với chúng ta “Như mộng huyễn bào ảnh, như lộ diệc như điện”. Rất nhiều người ra ngoài diễn thuyết, vắt cạn óc cũng không nói ra được gì, thực ra, chỉ cần quý vị học thuộc những câu ngắn gọn, rất hữu ích và vi diệu của Đức Phật thì điều quý vị đang giảng chính là Pháp. “Như lộ diệc như điện. Ưng tác như thị quán”, “Chúng thiện phụng hành, chư ác mạc tác”, “Bỏ đao đồ tể, thì sẽ thành Phật”... Tất cả mọi thứ, trong ý niệm của quý vị đã có loại pháp này (pháp của kinh Phật), nghĩa là đem tất cả pháp của Phật niệm ở trong tâm, luôn luôn nghĩ về nó trong tâm, “Vật chất là trống không, không gian vũ trụ đều là vô thường, Phật nói với chúng ta là vô thường, đừng đau khổ hay buồn phiền, nó sẽ thay đổi trong chốc lát và sẽ qua đi”, lúc nào cũng niệm Pháp, quý vị hãy ghi nhớ những câu pháp cùng pháp ngữ này trong lòng, và trong việc “hành” hàng ngày, quý vị đang làm theo Phật pháp, vậy thì quý vị chính là đang niệm Pháp.
Thứ ba là niệm Tăng. Niệm Tăng nghĩa là lúc nào cũng phải nhớ đến phạm hạnh thanh tịnh của hiền thánh tăng, “Hiền” tức là nhân sĩ hiền đạt, có trí tuệ, có văn hóa; “Thánh” là thánh nhân; “Tăng” chính là hòa thượng, pháp sư. Thường xuyên phải nhớ, tưởng nhớ đến họ, phải hoài niệm họ, phải biết ơn họ, trong quá khứ họ để lại cho chúng ta rất nhiều phạm hạnh thanh tịnh. Phạm hạnh gì? Nghĩa là hành hạnh Bồ Tát ở nhân gian, gọi là phạm hạnh. Bằng cách này có thể trau dồi tâm niệm xuất thế cho riêng mình: “Đời này tôi không nhất thiết phải ở nhân gian, tôi muốn tu xuất thế gian”. Tâm thái phải tốt, phải tôn kính hiền thánh tăng. Ví dụ như quý vị thường nghĩ đến câu chuyện năm xưa của Đức Phật, chuyện cứu người của Đức Phật, Bồ Tát, Tăng nhân. Kỳ thật mọi người đến chùa, vừa bước vào có năm trăm vị La Hán, vậy năm trăm vị La Hán làm sao có thể đắc được thánh quả? Mỗi vị Bồ Tát La Hán đều có câu chuyện riêng của mình, vô cùng kinh điển, và họ đều có những câu chuyện về việc họ đạt
được thánh quả. Vậy nên chúng ta phải biết ơn các vị, phải luôn nghĩ đến các vị Thánh đó, bắt đầu từ Đức Phật, kể cả tất cả các vị Hộ Pháp Bồ Tát đã cứu độ chúng ta. Lấy một ví dụ đơn giản, câu chuyện Tế Công Hoạt Phật mà mọi người đều biết, đúng không? Đạo Tế thiền sư. Quý vị xem Tế Công Hoạt Phật cứu thế cứu người như thế nào? Còn có Mục Kiền Liên Tôn Giả v.v.. Lần trước Sư phụ đã kể cho quý vị nghe một số câu chuyện, phải luôn ghi nhớ những câu chuyện này trong đầu, sẽ sách tấn quý vị tu tâm, sẽ sách tấn quý vị tiến bộ. Nghĩ về câu chuyện của Văn Thù Bồ Tát, câu chuyện của Quán Thế Âm Bồ Tát, câu chuyện của Đức Phật, đều là tấm gương của chúng ta, chúng ta phải kính trọng các Ngài, vững vàng noi gương theo các Ngài trong việc tu tâm và tu hành, thường nghĩ đến cảnh giới vĩ đại vượt qua phàm nhân của các Ngài để giúp đỡ chúng sinh và cứu độ chúng ta, đó gọi là “niệm Tăng”.