Tập 54. BUÔNG BỎ CỐ CHẤP TÌM KIẾM BỔN TÁNH 29/4/2020
Hôm nay Đài trưởng tiếp tục nói với mọi người về "Bạch Thoại Phật Pháp".
Tu tâm, trên thực tế điều quan trọng nhất cần trau dồi ở bản thân là gì? Chính là cố chấp. Tật xấu của con người chính là cố chấp, nếu như tu tâm không tu bỏ được chấp trước, vậy thì quý vị tu cái tâm gì? Cho nên học Phật nhất định phải biết cách tu bỏ cố chấp. Và khi nói đến việc tu tâm, bất kể là ở nhà hay ở đâu, quý vị cũng phải thực hành nó một cách nghiêm túc trong cuộc sống. Nhiều người cho rằng tu hành là ở nhà niệm niệm kinh, có người cho rằng đến chùa khấu khấu đầu lạy Phật, trên thực tế điều quan trọng nhất trong tu tâm là sống trong tu hành và tu tâm trong cuộc sống hàng ngày. Không phải chúng ta cả ngày ngồi thiền, khấu đầu, niệm kinh, lần hạt tràng Phật, rồi tu rất nhiều năm, mà kết quả tính xấu vẫn hoàn tính xấu, điều không thể sửa đổi vẫn không thể sửa đổi, bản thân thường xuyên chấp trước vẫn hoàn chấp trước, phiền não vẫn như cũ, tính cách vẫn như xưa, tâm thái vẫn vậy, quý vị không có bất kỳ thay đổi nào, thì quý vị làm sao có thể tu tâm tốt được đây? Đây không phải là thực sự tu hành. Chỉ cần chấp trước của quý vị còn tồn tại, thì quý vị vẫn chưa thực sự tu hành.
Người tu hành chân chính bất kể ở nơi nào, đều phải học được cách thay đổi. Môi trường làm việc hôm nay, quý vị cũng coi nó là một đạo tràng. Hôm nay quý vị ở nhà, quý vị coi nó như một “đàn thành” (Mandala). Cho dù quý vị làm nghề gì, cho dù quý vị làm công việc gì đi chăng nữa, thì tu tâm phải hòa nhập vào công việc của quý vị. Khi đối diện với hoàn cảnh, quý vị phải hiểu được mỗi một sự việc, mỗi một câu nói, đều đã và đang rèn luyện bản tính, tâm tính của mình, là đang rèn luyện bản thân, rèn luyện tâm hồn con người chúng ta và làm sao để chúng ta có thể định, làm thế nào để có thể bình tĩnh. Bất luận ngoại cảnh biến hóa như thế nào, thì trong lòng ta cũng không thay đổi. Hãy tận tâm, nghĩa vụ và trách nhiệm của bản thân, tận tâm tận lực làm tốt mọi việc ở nhân gian, gánh vác hết thảy, tập trung vào một chỗ. Để học Phật tu tâm quý vị phải toàn tâm toàn ý và kiểm soát tâm mình vào một chỗ. Làm tất cả mọi việc bằng tâm chính là đang tu hành. Quý vị coi những người bạn làm việc cùng như chúng sinh, như cha mẹ, anh chị em của mình, tất cả đều suy nghĩ vì lợi ích của họ, đối xử với mọi chúng sinh bằng trái tim chân thành, quan tâm đến họ, yêu thương họ, thấu hiểu họ và thông cảm cho họ, như thế quý vị mới có thể làm người thân của tất cả chúng sinh, mới có thể đi đến đâu tu đến đó, bất kể hoàn cảnh thay đổi như thế nào đi nữa, thì quý vị vẫn đang tu hành.
Chúng ta cống hiến cho xã hội này mà không đòi hỏi bất cứ sự đền đáp nào; Bất kể tu tâm như thế nào, tâm của chúng ta phải vô cùng vui vẻ. Tâm thái của người đi cứu người nhất định phải vui vẻ, thì sự nghiệp và công việc của họ sẽ thuận lợi. Không cần sợ gặp phải chướng ngại trái duyên, có lúc nguyện lực không mạnh, có lúc gặp phải rất nhiều phiền não hay thất nguyện, khi có chướng ngại như vậy sẽ bắt đầu không vui, liền nghĩ: “Ta học Phật tu tâm làm sao có nhiều phiền não như vậy?”, trên thực tế bất kỳ một phiền não nào xuất hiện, chính là tạo ra cho quý vị một cơ hội có thể đạt được Bồ-đề, bởi vì quý vị có thể dùng trí tuệ Bồ-đề để loại bỏ chướng ngại trong tâm mình, rèn luyện tâm tính và nâng cao trình độ của bản thân, dùng cảnh giới để tăng trưởng trí tuệ của chính mình.
Cuộc sống của chúng ta, trên thực tế quý vị phải xem nó là Tịnh Thổ. Ngày nay trong xã hội Tịnh Thổ này, môi trường chúng ta đang sống là nơi tĩnh lặng nên chúng ta mới không chấp trước. Chúng ta phải thanh lọc sạch tâm hồn và môi trường của mình, tựa như thế giới Tịnh Thổ, bố trí thanh tịnh trang nghiêm, không nói lung tung đủ loại chuyện cười, trang nghiêm chính mình, không nói đùa bừa bãi, không nói lời hạ lưu, không nghĩ lung tung những chuyện không tốt khác, thì dần dần sẽ có được sự thanh tịnh và trang nghiêm.
Có đôi khi đừng đố kỵ người khác làm được bao nhiêu, mà hãy nhìn xem bản thân mình đã làm được bao nhiêu. Nhẫn nhục chịu khó trong học Phật trên thực tế chính là một loại tu tâm, chính là một loại nghĩa vụ tinh tấn — giống như phụng sự viên, có đôi khi họ muốn lau đi bụi bặm, chính là muốn lau đi nghiệp chướng của mình. Rất nhiều người cả đời không biết cần phải lao động, cho nên tại sao ở rất nhiều chùa, khi quý vị đến đó, pháp sư đều bảo quý vị lau nhà cho thật tốt, lau bàn cho thật tốt, hiểu được vì sao phải thanh tịnh, vì sao phải sạch sẽ, bởi vì lau sạch bụi trần gian, đồng thời cũng lau sạch bụi bặm khỏi tâm hồn mình. Quét rác tức là quét sạch phiền não của quý vị, bởi vì phiền não ở trong tâm quý vị chính là rác rưởi.
Quý vị nên đối xử với gia đình và những người thân yêu của mình như chúng sinh. Quý vị nên đối xử với tất cả cha mẹ của chúng sinh, con cái chúng sinh, bao gồm cả Phật hữu mà quý vị cùng tu tập, như Kim Cương đạo hữu, họ đều là Bồ Tát tương lai. Quý vị quan tâm đến họ, sẽ nhận được sự gia trì của chư Bồ Tát. Quý vị chăm sóc họ, sẽ nhận được sự hộ trì của chư Thần Hộ Pháp. Quý vị tôn trọng họ, quý vị sẽ có được trí tuệ Bát Nhã. Quý vị không làm tổn thương
họ, quý vị sẽ nhận được sự tôn trọng của người khác. Quý vị không oán hận họ, thì quý vị chính là quảng kết thiện duyên.
Con người sống trên thế gian này đều có nhân duyên riêng của mình, mỗi người đều có phúc báo của riêng mình, quý vị chấp trước vào điều gì, thì điều đó sẽ làm tổn thương quý vị. Quý vị chấp trước rằng con mình nhất định phải học tốt, dần dần con học không tốt sẽ làm tổn thương quý vị. Quý vị chấp vào “Tôi nhất định phải kiếm nhiều tiền một chút”, cuối cùng nếu tiền không kiếm được, thì sẽ làm tổn thương tâm mình. Cho nên, quý vị chấp vào ai, thì người đó sẽ làm tổn thương tâm của quý vị. Chúng ta ở nhân gian không thể có được nhiều chuyện viên mãn như vậy. Hết thảy như mộng, huyễn, bọt, bóng. Như sương, như chớp loé, phải buông xuống tất cả vọng niệm, bởi vì những gì không nên nghĩ mà nghĩ đến, nó sẽ gây tổn thương cho chúng ta. Hãy buông bỏ, Sư phụ không bảo mọi người từ bỏ, việc nhân gian nên làm vẫn phải làm, không những phải làm, mà còn tận tâm làm cho tốt.
Cuộc sống giống như một vở kịch, ngay ngày đầu tiên quý vị sinh ra, vở kịch của quý vị đã bắt đầu mở màn, quý vị phải diễn tiếp, không thể không diễn, chỉ là trong quá trình quý vị diễn xuất, phải minh minh bạch bạch, phải tường tận rõ ràng: “Tôi đang diễn kịch”. Quý vị đã biết rằng cuộc đời mình sẽ kết thúc như một vở kịch, vậy thì quý vị không nên tin trên thế giới này vẫn còn rất nhiều thứ có thể bám víu vào mình. Quý vị vào vai vợ chồng trên sân khấu, quý vị vào vai con gái, con trai trên sân khấu, chỉ là quý vị đang diễn tốt vai diễn của mình, không được coi vở kịch giả là vở kịch thật mà diễn. Rất nhiều người cho rằng giả là thật, đến cuối cùng không thể buông tay được. Kỳ thật nhân gian không phải là quê nhà của chúng ta, nhà thực sự của chúng ta là ở thiên thượng - cùng sống chung với Bồ Tát ở trên trời, chúng ta ở nhân gian chẳng qua là khách qua đường vội vã đi qua, có gì mà cố chấp? Thử nghĩ xem, cả đời chúng ta cố chấp bao nhiêu sự việc? Từ nhỏ đến lớn, từ trường học cho đến xã hội, đến gia đình, cái tôi của chúng ta đã khiến chúng ta quan tâm đến mình như một người ích kỷ, giống như một linh tính không thể nhìn thấy ánh mặt trời.
Mỗi người chúng ta ít nói một câu, thế giới này sẽ có thêm một phần hòa bình. Mỗi người chúng ta khiêm nhường thêm một phần, chúng ta sẽ có thêm một phần cảnh giới từ bi. Mỗi người trong chúng ta như bầu trời rộng lớn, biết rằng đây là hư ảo, nếu quý vị chịu lùi một bước thì sẽ gây hại gì cho mình? Vì vậy, mọi việc không thể chỉ quan tâm đến lợi ích của bản thân mà còn phải nghĩ đến người khác nhiều hơn. Quý vị thường chỉ nghĩ cho bản thân, nếu không loại bỏ
được tính ích kỷ, tự ái, tự lợi của mình, quý vị sẽ không thể sống trong hiện tại. Thử nghĩ xem, ai trong chúng ta thích một người rất ích kỷ? Ai thích một người không có lòng từ bi, không có tâm Bồ-đề, không có lòng khoan dung tha thứ cho người khác? Cho nên Sư phụ nói với mọi người, tu tâm chính là tu như lý như pháp, chân tâm thành ý mà làm, thì người khác tự nhiên sẽ tôn trọng quý vị, sự trang nghiêm của quý vị sẽ xuất hiện. Người thích quý vị chính là người có thể hiểu được quý vị. Có thể tha thứ cho người khác nhiều hơn, người khác sẽ cho quý vị nhiều yêu thương hơn, quý vị đối xử với người khác như thế nào, trên thực tế chính là để người khác đối xử với quý vị như thế nấy.Chúng ta không thể lúc nào cũng oán trời trách đất, không nên lúc nào cũng bới móc tật xấu của người khác, nhìn người khác không vừa mắt, không nên luôn muốn đi thay đổi người khác, phải điều chỉnh tốt tâm thái của mình, sửa tốt tâm của mình. Tất cả cảnh, nếu như đều tùy theo tâm của quý vị mà thay đổi, vậy thì quý vị có thể khống chế được hoàn cảnh này, cho nên Sư phụ bảo mọi người phải dùng tấm lòng rộng lớn để bao dung tất cả mọi thứ trong xã hội. Có đôi khi chúng ta sẽ nghĩ không thông, nhìn tất cả mọi người đều không tốt. Nhưng có lúc chúng ta lại nghĩ thông suốt, thấy tất cả mọi người đều là người tốt, thấy tất cả cảnh giới đều là cảnh giới tốt, như vậy tâm của quý vị liền hướng thiện mà thay đổi. Nếu như quý vị nhìn thấy trong xã hội mọi thứ đều không vừa mắt, nhìn không quen, thường xuyên đi rà soát khuyết điểm của người khác, mà không nhìn thấy khuyết điểm của mình, thì chắc chắn quý vị không thể loại bỏ được bản ngã và nhất định không buông xuống được chấp trước.
Tu hành chính là tu sửa chấp trước - bỏ đi chấp ngã, bằng không thì tu cái gì? Giữa tu tâm, đời sống và công việc, hết thảy đều không có mâu thuẫn gì với nhau, vì mỗi con người chúng ta đều có Phật tánh. Bởi chúng ta bước vào thế giới phàm trần với năm dục này, nên mỗi ngày chúng ta bôn ba khắp nơi để tìm kiếm cái tôi bị lãng quên và lạc lối, không biết sống trên thế gian này cái gì là quan trọng nhất, quý giá nhất. Chúng ta đánh mất và quên đi lương tâm của chính mình, chúng ta đối xử lợi hại với mọi người trong mọi việc mình làm, hoặc khi chúng ta chửi bới, ghen tị với họ, chúng ta mất đi bản chất và lương tâm nguyên thủy vốn có của mình - chúng ta không thể tìm thấy được nữa, hằng ngày chúng ta đi tìm những tham niệm, dục niệm dơ bẩn của ngũ dục lục trần trong xã hội, vị Phật chân chính ở trong tâm chúng ta nhưng chúng ta lại không tìm thấy. Nhất định phải có lòng tin, nhất định phải tìm kiếm bản chất từ trong tâm của mình - đó là Phật tánh nguyên thủy. Có được bao nhiêu tín tâm ở nhân gian, quý vị sẽ có được bấy nhiêu thành tựu. Hãy học Phật cho tốt, kiên trì tu tâm, quý vị sẽ được giải thoát một cách tốt đẹp. Người có thể thành Phật, trước
hết họ có lòng tin, sau đó mới có thể vượt qua được ngã tướng và ngã chấp của mình, dựa vào nỗ lực tinh tấn của mình để biết cách tìm kiếm Phật tánh trong cuộc sống, đó mới là người học Phật chân chính.