Tập 33. HÀNH THIỆN NHƯỢC THỦY. HÀNH NGUYỆN NHƯỢC SƠN 4/4/2020


Thử nghĩ xem, từ nhỏ đến bây giờ quý vị đã từ bỏ bao nhiêu thứ rồi? Buông bỏ rồi thì quý vị sẽ nhẹ nhõm, không muốn nữa thì tâm quý vị sẽ yên định, nếu vẫn còn nghĩ đến, vậy thì quý vị vẫn chưa buông bỏ được. Nếu có thể buông bỏ đúng lúc, thì loại trí tuệ này có thể khiến quý vị quan sát tiềm lực ẩn bên trong con người mình sáng suốt hơn. Sau khi buông bỏ, quý vị sẽ có sức mạnh nội tâm và có khả năng đối phó với các nhân tố bên ngoài. Lấy một ví dụ đơn giản: Mọi người đều đang tranh chức vị đó, còn quý vị lại nói “Tôi không sao hết, tôi không tranh chức vị đó đâu”, khi mà quý vị không tranh thì quý vị sẽ có một loại sức mạnh, bởi vì quý vị không cùng người khác tranh, quý vị sẽ không buồn, cũng không sợ hãi, và cũng sẽ không cảm thấy người khác đang tạo ra càng nhiều sự cản trở cho quý vị, hoặc là người khác đang đố kị với quý vị, như vậy là quý vị đã buông bỏ. Sau khi buông bỏ thì chính là tùy duyên, tâm vô quái ngại (không vướng mắc), đối với nhân tố ngoại cảnh, cũng có thể đạt được sự bình an từ trong nội tâm một cách vô cùng tự nhiên, đôi khi có thể khiến thân tâm mệt mỏi của quý vị trong phút chốc được điều chỉnh, để có thể trở thành một người vui vẻ và có trí tuệ sáng suốt. Có rất nhiều người rời xa phiền não, thì liền biến thành người có trí tuệ sáng suốt, có một số người vẫn còn trong phiền não không thoát ra được, thì mãi mãi không có được trí tuệ sáng suốt.

Chúng ta có lúc kiên trì trong mù quáng, không được lý trí trong việc buông bỏ, rõ ràng là nên bỏ những thứ đó đi, nhưng chúng ta lại không có lý trí, không thể buông bỏ được, ngày ngày đau khổ, khó chịu. Khổ cực để giữ lại người và sự việc trong quá khứ, đó chính là một người ngốc. Người trong quá khứ đã đi rồi thì không còn nữa, những đồ vật mà quý vị đã từng sở hữu, khi đã qua rồi thì cũng sẽ không còn nữa. Tất cả rồi cũng sẽ qua đi, giống như hôm nay có một chiếc xe ôtô, quý vị xem chiếc xe này là xe ôtô cũ đã qua sử dụng và bán nó đi, khi mà quý vị đi trên đường nhìn thấy có người lái chiếc xe ôtô cũ này, quý vị còn luyến tiếc “đây là xe ôtô của tôi” nữa không? Đã bán đi rồi thì cũng đã bán đi rồi, đã không còn nữa thì cũng không còn nữa, thế giới này chính là như vậy. Trong một khoảng thời gian dài nếu như bản thân quý vị vẫn còn cảm xúc tổn thương về người, sự việc và những khoảng thời gian đẹp đẽ mà quý vị đã từng có được, thì người này chính là người ngu xuẩn, ngu si chính là do như vậy đó. Người mà mỗi ngày đều ở trước mặt quý vị nói rằng: “Tôi của quá khứ tốt như thế này, tôi của quá khứ tốt như thế kia”. Vậy thì người này vẫn chưa buông bỏ được, khi nhắc đến quá khứ mà còn khóc lóc, còn lưu luyến không nỡ, thực sự

ra họ là người còn chưa buông bỏ được. Người mà không nỡ buông bỏ, chỉ có tăng thêm sự đau thương và vì vậy sẽ thường dễ mất đi những thứ quý giá ở hiện tại. Cho nên, tùy duyên chính là cho bản thân cơ hội tốt nhất. Hôm nay không sao cả, tuỳ duyên rồi thì sẽ có cơ hội. Học cách buông bỏ là một loại trí tuệ, học cách buông bỏ mới có thể đạt được càng nhiều sự thành công.

Có rất nhiều người vì lợi ích trước mắt, theo đuổi danh lợi ở thế gian “cái danh này tôi muốn, cái lợi này tôi cũng muốn” dần dần sẽ bị cái xã hội này làm cho quý vị biến thành nông nổi, biến thành vô cùng tham lam và khiến con người quý vị trở nên ngày càng ích kỷ, dần dần biến thành người khác mà ngay chính bản thân mình cũng không nhận ra mình — “Tại sao tôi lại có thể tham lam như vậy?”

“Thượng thiện nhược thủy”, lương thiện chính là cao thượng, từ bi vô lượng có thể tạo ra năng lượng vô tận, lương thiện có thể khiến cho quý vị sản sinh ra năng lượng vô tận. Vì vậy người đi giúp đỡ người khác thì họ đối với toàn xã hội, đối với lương tâm của chính mình, đối với người khác đều sẽ sản sinh ra một loại hy vọng. “Thượng thiện nhược thủy”, sự lương thiện lớn nhất chính là trong tâm mình tạo ra. Sự tồn tại trong tự nhiên mà ngoan cường nhất, có trí huệ nhất là cái gì? Đó chính là nước. Có người nói: “Khoái đao trảm thủy thủy chiếu lưu”, “Tôi có thể đem sự dịu dàng thanh tịnh của dòng nước để lau sạch linh hồn ưu phiền đau thương của bạn”, “Tôi có thể dùng sự thuần khiết của cam lộ để tưới lên những đau khổ bi thương của bạn”. Bình nước cam lộ trong tay Đức Quán Thế Âm Bồ Tát vẩy một chút ít cho chúng ta, tiêu trừ ngàn điều ưu phiền vạn điều đau khổ của chúng ta, để cho chúng ta thoát khỏi phiền não, khiến cho chúng ta học được cách lìa khổ được vui. Trạng thái của một người tốt nhất nên tùy duyên giống như nước. Quý vị nhìn nước xem, đem đặt nó ở đâu thì nó ở đó, nó đều tùy duyên.

Trong xã hội này có nhiều thứ rất khó thay đổi, nhưng mà chúng ta có thể thay đổi bản thân, để thích nghi cái xã hội này, nhưng năng lượng tích cực trong nội tâm của chúng ta phải giữ sao cho không bị xã hội này bào mòn. Thái độ của chúng ta đối với ngũ dục lục trần trên thế gian này là do trong tâm chúng ta có 1 cái cân, biết điều gì là thiện, điều gì là ác, nên có thể dùng lòng bao dung để thấu hiểu người khác thay vì dung túng bao che cho họ làm chuyện xấu. Chúng ta không ép buộc bất kì ai phải hiểu chúng ta, bởi vì bản thân chúng ta là người hiểu rõ nhất chúng ta đang làm cái gì. Chúng ta có lý trí, có trí tuệ của Bồ Tát, vì vậy hỷ nộ ái lạc (buồn vui hờn giận) không thể ở trong tâm chúng ta được,

cái xã hội trong thế gian này, biến đổi rất nhanh, nó không thể đứng yên lại. Sư phụ nói với các con, trí huệ là căn nguyên của cuộc sống, nhưng cao hơn cuộc sống; Phật Pháp là căn nguyên của chúng sinh, nhưng lại cao hơn chúng sinh. Hy vọng mọi người có thể học Phật cho thật tốt, có thể hiểu được, ở trên xã hội này, gieo nhân nào sẽ gặt quả nấy. Chúng ta gieo nhân gì, thì sẽ nhận lấy quả báo như vậy. Có rất nhiều người hỏi Sư phụ “nhiều người có danh lợi là họ đã gieo nhân gì mới có được?”, Sư phụ nói đơn giản cho quý vị hiểu là, gieo nhân bố thí tài, thì sẽ nhận được quả báo là giàu sang. Đặt ví dụ đơn giản: Quý vị đối xử tốt với họ, có phải là họ cũng sẽ giúp đỡ lại quý vị không? Đã từng ở trong hoàn cảnh khi mà người khác đang khó khăn, quý vị bố thí tài, quý vị đi giúp họ, đợi đến khi họ tốt lên rồi, người đầu tiên họ sẽ nghĩ đến chính là quý vị. Có rất nhiều câu chuyện không hiếm gặp như thế này ở trong xã hội. Nếu như quý vị gieo nhân bố thí pháp, đi giúp người khác, đi cứu độ chúng sinh, thì sẽ nhận được quả báo là thông minh, trí tuệ. Có rất nhiều người hỏi: “Tại sao bạn thông minh đến như vậy? Tại sao bạn lại có trí huệ đến như vậy?” Bởi vì tôi đã bố thí pháp. Quý vị thử nghĩ xem, khi mà quý vị bố thí pháp giúp đỡ người khác, quả báo trí tuệ chẳng phải là đã trổ ra rồi sao? Một người có thể giúp được người khác như vậy họ có trí tuệ không? Họ không trí tuệ, thì làm sao mà họ có thể giúp người khác? Vậy trí tuệ của người đó từ đâu mà có? Chính là không ngừng đi giúp cái này, đi giúp cái kia, trong quá trình giúp người khác, bản thân có được sự trải nghiệm nhiều hơn, khiến bản thân được ích lợi, từ đó sản sinh ra rất nhiều trí tuệ để có thể đi giúp nhiều người hơn. Gieo nhân bố thí vô úy sẽ nhận được quả báo là sức khỏe tốt, sống lâu. Có rất nhiều phụng sự viên (các đồng tu làm công quả ở Quan Âm Đường, ở Pháp hội của thầy ...) họ suốt ngày thích giúp đỡ người khác, giúp nấu cơm, mua thức ăn, lặt rau củ quả chạy tới chạy lui giúp đỡ mọi người, họ trồng loại nhân này thì họ được sống thọ. Làm việc gì họ cũng vui vẻ, họ mạnh khỏe. Niệm Phật là nhân, quý vị gieo trồng nhân học Phật

— niệm kinh, niệm Phật, vì vậy thành Phật chính là quả của quý vị. Vì vậy muốn thành Phật thì phải gieo nhân Phật, gieo nhân nào thì sẽ gặt quả đó. Đây chính là chân đế của người học Phật.

Chúng ta học Phật làm người, phải dùng tâm bình thường để sống: “Sao cũng được, đây đều là bình thường”, người này không vui, “không sao, chúng ta đối xử tốt với người đó một chút” người này có ý kiến gì đó, “không sao, chúng ta có thể tùy duyên”. Dùng tâm hổ thẹn để đối xử với người khác: “tôi rất hổ thẹn khi không thể giúp gì được cho người đó. Tôi làm còn chưa tốt, người đó đối với tôi rất tốt, mà tôi chưa có gì báo đáp lại cho họ cả” đối xử tốt với người ta, thì người ta nhất định sẽ rất mến quý vị, dùng tâm hổ thẹn để mà làm người.

Dùng tâm Bồ Đề để xử thế: Ở trên thế giới này, tại sao người ta lại mến quý vị? Bởi vì quý vị có tâm Bồ Đề. Chỉ suy nghĩ cho người khác, rất ít khi suy nghĩ cho bản thân, chỉ suy nghĩ tới giúp đỡ người khác, làm sao để giúp cho người khác thoát khỏi khổ nạn, người như vậy chính là có tâm Bồ Đề. Vì vậy ở trên thế giới này biết cách đối nhân xử thế, người khác làm sao mà không mến quý vị cho được? Mỗi ngày đều nhìn thấy chỗ sai, thị phi, khuyết điểm của chúng sanh — Một số người đều nhắm vào khuyết điểm của người khác, nói người này rất đáng ghét, nói người kia rất ích kỉ, vậy thì người này cơ bản là chưa tu tốt… mỗi ngày đều nghĩ tới chỗ sai và thị phi của người khác, vậy thì quý vị phải nhanh chóng sám hối, bởi vì quý vị đã đi sai hướng và sự tu hành của quý vị chưa đủ. Khi trong tâm quý vị còn có những phiền não, sai lầm, thị phi và đố kị người khác, thực ra là quý vị đang gánh nghiệp cho họ rồi, bởi vì ở sâu trong tâm quý vị, thực ra đã chứa những thứ đố kị, thị phi và những ý niệm dơ bẩn. Cho nên đừng nhìn người khác theo chiều hướng xấu thì như vậy mới chứng tỏ quý vị là trong sạch. Hôm nay, nếu như quý vị sống nhưng quý vị chỉ nghĩ tới ưu điểm của người khác, chỉ muốn đi giúp đỡ người khác thì quý vị làm sao có thể ghét và hoài nghi người khác được? Đây chính là một niệm thành Ma, một niệm thành Phật.

Trên cơ thể con người có 3 loại bệnh, Phật Bồ Tát chính là “Đại Y Vương” Bác sĩ đến giúp chúng ta, giải quyết phiền não tinh thần của chúng ta, trị tâm bệnh cho chúng ta. Bệnh cơ thể đa phần đều là tâm bệnh. Có nhiều bệnh rất quan trọng, bệnh nặng đều là do tâm mà ra. Người mà trong tâm nghĩ thông, không dễ mắc bệnh ung thư; người mà tâm buông bỏ không được, rất dễ bị tổn thương bên trong. Bởi vì có liên quan tới kiếp trước, đôi khi bệnh do túc nghiệp tạo thành sẽ rất khó trị. Ví dụ: Kiếp trước quý vị đã hại qua người khác, thì trong kiếp này quý vị không ngừng bị tai nạn giao thông, tai nạn, bệnh truyền nhiễm, có rất nhiều người từ nhỏ đã mắc bệnh di truyền rồi, những bệnh đó thực tế là do túc nghiệp mà ra. Vì vậy tại sao lại kêu mọi người nhanh chóng niệm Lễ Phật Đại Sám Hối Văn? Ngày ngày niệm, ngày ngày sám hối, lúc nào cũng niệm, lúc nào cũng sám hối, thì sẽ giúp cho nghiệp của quý vị từ nghiệp lớn thành nghiệp nhỏ, nhỏ thành không, tai nạn sẽ dần dần biến mất. Còn có một việc quan trọng, một người muốn tiêu trừ bệnh túc nghiệp do kiếp trước, không muốn bản thân bây giờ chịu báo ứng thì nhất thiết phải phát rộng tâm Đại Từ Bi.